Xuất ngoại “buôn hương”

Đại dịch ập đến, quán cà phê “cô đơn” có một mình L.T.H.Q. (39 tuổi, quê tỉnh Hậu Giang) đứng bán phải tạm ngưng phục vụ. Q. lủi thủi thu dọn chút tư trang trong những tiếng thở dài rầu rĩ.

Ít tháng trước, Q. cũng như nhiều phụ nữ lỡ thì khác chọn đoạn đường gần các khu công nghiệp tại tỉnh Long An để bán cà phê “sung sướng”. Q. không đề phòng khách lạ. Cô cởi mở, thậm chí tự nhận mình chẳng còn gì để sợ, bởi đã dấn thân vào con đường này từ khi 19 tuổi.

“Nhìn em vậy chứ, em từng đi nước ngoài rồi đó. Em từng đi 4 nước Malaysia, Singapore, Hàn Quốc, Thái Lan. Không phải đi chơi, em đi làm massage xông hơi, xoa bóp kích dục”, Q. nói và khẳng định, ban đầu, ở các nước trên, cô hầu như chỉ kích dục cho khách chứ hiếm khi phải bán dâm.

{keywords}
L.T.H.Q. trong quán cà phê của mình thời điểm quán chưa tạm ngưng phục vụ do ảnh hưởng của dịch bệnh.

Q. kể thêm: “Ở nước ngoài, đàn ông đến các tiệm massage, xông hơi thường chỉ thích “massage sung sướng”. Họ không thích mua dâm. Tuy nhiên, nếu có nhu cầu, bọn em vẫn phục vụ. Song, bọn em không “tới Z” tại tiệm massage”.

“Nếu khách có nhu cầu mua dâm, họ đi vào khách sạn quen của bọn em. Tại đây, họ mua vé dưới quầy lễ tân rồi tự lên phòng. Những phòng này đều có sẵn các cô gái chờ sẵn bên trong. Khách lên, tự gõ cửa, mở vào. Nếu cảm thấy cô gái bên trong thích hợp thì quan hệ, ngược lại có thể đóng cửa để mở phòng khác. Nói chung khách tự do lựa chọn, thích cô nào thì vào phòng cô đó”, Q. kể thêm.

Q. nói, thời xuân sắc, ai cũng nói cô trẻ, đẹp và cuốn hút đàn ông bởi nét duyên ngầm rất lạ. Thế nên, sau một thời gian massage, Q. được “cất nhắc” vào ở trong khách sạn. Những năm tháng ấy, căn phòng của Q. không bao giờ trống khách.

Nơi xứ người, Q. tự cho phép bản thân “thoải mái” hơn với công việc vốn bị xã hội khinh rẻ bởi không bị nỗi lo gia đình, người thân phát hiện đè nặng tâm trí. Cô chấp nhận công việc với hi vọng sớm tích góp được tiền để về quê nhà làm lại cuộc đời.

{keywords}
Chị Q. mở quán bán cà phê "cô đơn" khi đã lỡ thời.

Tuy nhiên, “làm ăn chia đôi với chủ” nhưng Q. lại phải tự gánh chi phí tu bổ, gìn giữ nhan sắc, sức khỏe. Tiếp khách mãi, Q. cũng không dư được bao nhiêu. Thế nên, Q. dự định sẽ cố chịu đựng thêm ít năm để có tiền về nước cho đến khi gặp T.A..

Q. kể: “Làm công việc này, tôi sớm đã tự dặn lòng không đặt nặng vấn đề tình cảm. Không được có tình cảm với khách bởi họ chỉ đến đây để mua thứ mình có để bán. Thế mà khi gặp T.A., những điều ấy trong tôi tan biến”.

T.A. là người Việt Nam sang Hàn Quốc theo dạng xuất khẩu lao động. A. đến khách sạn nơi Q. bán dâm sau khi bị cô người yêu ngoại quốc từ chối tình cảm. Đến khách sạn, A. lên lầu rồi gõ cửa phòng Q. dù trước đó, anh chưa từng đến những nơi như thế này. Gặp cô gái đồng hương nơi đất khách, cả A. và Q. đều dâng trào những xúc cảm đặc biệt.

Chạy trốn tình yêu

Q. vồn vã hỏi A. những thông tin về quê hương bởi đã nhiều năm qua, cô chưa được về nước thăm nhà. Những câu chuyện về quê hương khiến A. dần quên đi mục đích anh tìm đến khách sạn, gõ cửa chọn phòng.

Q. kể: “Lần ấy, chúng tôi chỉ ngồi bên nhau nói chuyện. Trước đây, dù muốn đàn ông đến tìm mình nhưng mỗi khi họ đến, tôi đều khinh và coi thường. Tôi vẫn nghĩ, chỉ có hạng đàn ông trăng hoa mới đến những chỗ như thế”.

{keywords}
Bên trong một quán cà phê "sung sướng" trước khi ngừng hoạt động do dịch bệnh.

“Vậy nên, ai đến đây, tôi đều xem như khách, “cho ăn bánh để lấy tiền” rồi đường ai nấy đi, không cảm xúc, không vương vấn. Vậy mà A. lại khác. Sau lần đầu gặp, anh hay đến chỗ tôi. Anh đến chỉ để nói chuyện, để tôi thực hiện vài bài massage thuần túy rồi về. Chúng tôi nói chuyện về quê nhà, về những hoài bão của mình sau khi về nước. Cứ thế, chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay…”, Q. kể thêm.

Thế nhưng, ngay khi nhận biết bản thân yêu T.A. say đắm, Q. như chợt bừng tỉnh. Chị bẽ bàng, tủi nhục nhận thấy không xứng đáng với A. Chị nói: “Đôi lúc tôi thấy mình mâu thuẫn bởi A. biết công việc của tôi và chấp nhận nó. Thế nhưng, tôi vẫn sợ”.

“Tôi sợ bạn bè anh, người thân anh biết tôi làm công việc mà họ khinh bỉ, coi thường. Họ sẽ không chấp nhận tôi. Nếu anh chấp nhận tôi anh sẽ phải hi sinh thậm chí mất đi rất nhiều thứ tốt đẹp phía trước. Tôi sợ vì tôi mà anh mất bạn bè, người thân, công việc, danh dự…”, Q. nói.

Cuối cùng, Q. giấu nước mắt, bí mật đặt vé máy bay về nước. Rời phi trường, chị không về thẳng nhà mà đến TP.HCM tìm việc làm và cũng là để trốn tránh quá khứ. Tuy nhiên, tại đây, Q. không cạnh tranh được với những cô gái trẻ trong các tiệm massage, cà phê đèn mờ.

{keywords}
Mỗi cô gái ở quán ở cà phê sung sướng đều phải đối mặt với những nguy hiểm rình rập.

Không biết phải làm gì ngoài “bán vốn tự có”, Q. dạt về vùng ngoại ô, các tỉnh ven TP.HCM mở quán cà phê.

“Quán chỉ có một mình mình bán, không có đào. Nếu có nhiều đào, công an họ khép mình vào tội chứa chấp, tổ chức mại dâm thì họ mới bắt. Bán như thế chỉ tốn tiền thuê mặt bằng và trả tiền bảo kê cho giang hồ. Mỗi ngày kiếm 2-3 khách cũng đủ trang trải. Làm cái này chỉ sợ gặp khách bậy bạ, quỵt tiền”, Q. nói.

“Gặp người như vậy thì chỉ biết cắn răng chịu thôi, kêu ai bây giờ. Thôi thì cố chịu cho qua, chứ nếu cự cãi bị đánh đã mất tiền lại bị thương không bán tiếp được”, Q. nói rồi nhét vội mấy bộ quần áo vào chiếc vali mới mua.

Q. dự định sẽ về quê với lý do dịch bệnh, công ty không có đơn hàng nên cho công nhân tạm nghỉ. Tuy vậy, mỗi khi bật điện thoại để chuẩn bị đặt xe, chị lại do dự. Chị sợ cảm giác mệt mỏi khi luôn phải nghĩ cách, câu chuyện để che đậy quá khứ, công việc của mình trước những câu hỏi của gia đình, người thân.

 

Có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự

Dưới góc nhìn pháp lý về các hoạt động kích dục, bán dâm tại các quán "cà phê cô đơn", luật sư Cồ Lê Huy, Đoàn Luật sư TP.HCM cho biết, theo quy định của pháp luật hiện hành, các hành vi liên quan đến hoạt động mua bán dâm sẽ bị xử lý cụ thể như sau:

Đối với người trực tiếp thực hiện hành vi mua, bán dâm sẽ bị xử phạt vi phạm hành chính. Đối với người thực hiện hành vi chứa mại dâm hoặc môi giới mại dâm sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự.

Do đó, với trường hợp như PV đề cập trong bài, các đối tượng cụ thể sẽ bị xử lý như sau: Đối với chủ/người quản lý của cà phê chòi hay "cà phê cô đơn" (theo cách gọi trong bài), nơi hoạt động mua bán dâm diễn ra sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội Chứa mại dâm.

Đối với người trung gian môi giới hoạt động mại dâm tại cà phê chòi sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội Môi giới mại dâm. Nếu người chủ/người quản lý cà phê chòi đồng thời là người thực hiện hành vi môi giới mại dâm thì bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội Chứa mại dâm.

Đối với người trực tiếp thực hiện hành vi mua, bán dâm sẽ bị xử phạt vi phạm hành chính.

Nguyễn Sơn

'Cà phê sung sướng', chốn ăn chơi giá bèo ở vùng ven Sài Gòn

Kỳ 1: 'Cà phê sung sướng', chốn ăn chơi giá bèo ở vùng ven Sài Gòn

Quán bé xíu, chỉ có một đến hai người phụ nữ đứng tuổi, ăn mặc gợi cảm, đậm màu phấn son đứng bán. Trong khoảng tối sâu hút, các cô gái chủ động chèo kéo khách massage kích dục với giá rẻ bèo.

 

Bí mật ở 'cà phê sung sướng': Gái trẻ ra chiêu, cụ ông 'rút ruột' chiều người đẹp

Kỳ 2: Bí mật ở 'cà phê sung sướng': Gái trẻ ra chiêu, cụ ông 'rút ruột' chiều người đẹp

Giàu kinh nghiệm, hoạt động gần như độc lập, các cô gái bán "cà phê cô đơn" tung ra vô số chiêu trò để chèo kéo khách. Nhiều người còn biến công việc này thành công cụ "rút ruột", bòn tiền người ham của lạ.

Những kẻ đứng sau 'cà phê sung sướng': Chủ hay khách gặp đều run

Kỳ 3: Những kẻ đứng sau 'cà phê sung sướng': Chủ hay khách gặp đều run

“Nếu không đóng tiền, họ đến quán ngồi suốt. Thấy thế ai dám vào nữa. Nếu chủ quán vẫn không chịu chi, họ giả bộ ghen tuông rồi đánh cả khách thì hết đường làm ăn”, chủ quán N.T nói.