- TAND tỉnh Bắc Giang hôm nay đưa bị cáo Đặng Thế Vinh (nguyên Trưởng phòng 10, VKSND tỉnh Bắc Giang) và bị cáo Trần Nhật Luật (nguyên Phó Trưởng Công an huyện Việt Yên) ra xét xử.

Hai người này bị cáo buộc làm sai lệch hồ sơ, gây oan sai cho ông Nguyễn Thanh Chấn, người vừa được bồi thường oan sai hơn 7 tỷ đồng.

{keywords}

Bị cáo Vinh tại tòa

Theo cáo buộc, khi nhận được tin báo về vụ án mạng xảy ra ngày 15/8/2003, CQĐT Công an tỉnh Bắc Giang đã thành lập hội đồng khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi.

Quá trình khám nghiệm, cơ quan điều tra phát hiện dấu vết một bàn chân dính máu, nghi do thủ phạm gây ra, một lưỡi dao nhọn đã mất cán dao. Không thu giữ được đôi dép của hung thủ để lại hiện trường, không phát hiện dấu vết hai chiếc nhẫn trên ngón tay của nạn nhân.

Đến ngày 17/8/2003, Công an Bắc Giang ký quyết định khởi tố vụ án hình sự, đồng thời phân công ông Lê Văn Dũng, khi đó là Phó trưởng phòng PC16, Công an tỉnh Bắc Giang trực tiếp chỉ đạo điều tra vụ án.

Cùng ngày, ông Dũng phân công các điều tra viên Trần Văn Luật, Ngô Đình Dung, Đào Văn Miên, Nguyễn Hữu Tân và Nguyễn Hữu Thành điều tra vụ án. Trong số các điều tra viên, ông Luật là điều tra viên thụ lý chính.

VKSND tỉnh Bắc Giang cũng đã phân công kiểm sát viên Đặng Thế Vinh thực hiện việc kiểm sát điều tra, kiểm sát xét xử vụ án.

Theo lời khai của ông Nguyễn Thanh Chấn, từ ngày 23 đến 27/9/2003, cơ quan CSĐT Bắc Giang đã triệu tập ông Chấn đến làm việc. Thời điểm đó, ông Chấn không nhận mình là thủ phạm nên đã bị điều tra viên Nguyễn Hữu Tân dùng dép đánh vào mang tai, đá vào người, bắt khai nhận.

Chiều 28/9/2003, ông Chấn đã phải viết đơn tự thú, thừa nhận mình là thủ phạm đã sát hại chị Hoan. Ngày hôm sau, ông Thái Xuân Dũng ký quyết định khởi tố bị can, lệnh tạm giam đối với ông Chấn về tội giết người. Các quyết định này đã được VKSND tỉnh Bắc Giang phê duyệt.

Ngày 30/10/2003, tại buổi thực nghiệm điều tra, ông Chấn đã thực hiện thành thục các hành vi giết chị Hoan như lời khai của ông Chấn. Theo lời khai của ông Chấn, trong quá trình tạm giam, các điều tra viên đã bắt ông phải thực hành nhiều lần cho nhớ.

Ngay cả khi các điều tra viên cho ông Chấn nhận dạng hung khí vụ án, có sự tham gia của kiểm sát viên Đặng Thế Vinh, ông Chấn đã nhận dạng con dao là hung khí giết chết chị Hoan.

Tuy nhiên, tài liệu điều tra cho thấy, việc nhận dạng không có người chứng kiến, đối tượng nhận dạng là một lưỡi dao đã mất cán, vật so sánh là 3 con dao nhọn có cán. Điều tra viên đã không hỏi ông Chấn căn cứ vào vết tích, đặc điểm gì để nhận ra con dao theo quy định pháp luật. Do đó, không đảm bảo tính khách quan khi tiến hành nhận dạng, mặt khác có dấu hiệu sửa chữa biên bản nhận dạng từ 30/9 thành 30/10/2003.

Làm sai lệch hồ sơ

Quá trình khám nghiệm hiện trường, CQĐT thu giữ được dấu vết bàn chân dính máu nghi do hung thủ để lại.

Các điều tra viên sau đó đã tổ chức 5 đợt thu mẫu với tổng số 16 mẫu vân chân để gửi đi giám định. Riêng điều tra viên Luật đã lấy mẫu vân chân của 5 người, trong đó có ông Chấn.

Sau khi có kết quả giám định về 16 vết bàn chân không trùng với vết bàn chân dính máu tại hiện trường, bà Dương Quý Loan, khi đó công tác tại phòng kỹ thuật hình sự đã thông báo cho các điều tra viên và lãnh đạo PC16, Công an tỉnh Bắc Giang để không ra quyết định trưng cầu nữa.

Căn cứ vào lời khai của bà Dương Quý Loan, cơ quan tố tụng cho rằng, có đủ cơ sở xác định ông Luật với trách nhiệm là thụ lý chính đã không báo cáo kết quả giám định cho ông Lê Văn Dũng mà đi đo kích thước bàn chân của ông Chấn, lập biên bản đưa vào hồ sơ vụ án, làm thay đổi bản chất vụ án.

Đây là căn cứ để HĐXX TAND phúc thẩm sử dụng tài liệu này để nhận định mẫu vân chân của ông Chấn gần giống với bàn chân tại hiện trường để làm chứng cứ kết tội ông Chấn.

Ngày 2/2/2014, sau khi vụ án được kết thúc điều tra, bị cáo Vinh tiến hành phúc cung thì ông Chấn đã kêu oan, tố cáo các điều tra viên đánh đập, ép lời khai. Sau khi lập biên bản, bị cáo Vinh đã báo cáo lãnh đạo VKSND tỉnh Bắc Giang xin ý kiến chỉ đạo. VKS tỉnh sau đó phân công phòng 1 phụ trách, nhưng ông Chấn vẫn kêu oan và tố cáo bị ép cung nhưng không được xem xét điều tra.

Khi hoàn tất hồ sơ để chuyển tới TAND xét xử, ông Vinh đã tự ý rút bỏ 2 biên bản hỏi cung ngày 2 và 3/2/2004, có nội dung phản ánh ông Chấn kêu oan và tố cáo các điều tra viên bức cung nhục hình đưa vào hồ sơ vụ án.

Đến ngày 15/3/2004, TAND tỉnh Bắc Giang mở phiên sơ thẩm, ông Chấn không thừa nhận giết bà Hoan và tố cáo bị ép cung. Nội dung đơn nhận tội, thư gửi về gia đình, việc nhận dạng hung khí,… là do bị ép, bắt phải khai theo ý các điều tra viên.

Gia đình nạn nhân cũng đề nghị xem xét lại việc chị Hoan mất 2 chiếc nhẫn nhưng phiên tòa đã bỏ qua, không xem xét đánh giá khách quan các lời khai của ông Chấn và gia đình bị hại, vẫn quy kết ông Chấn giết người.

Bị cáo kháng cáo kêu oan nên hồ sơ đã được chuyển lên TAND cấp cao tại HN để xét xử theo trình tự phúc thẩm. Trước khi xét xử, luật sư bào chữa cho ông Chấn đã nộp cho tòa một số chứng cứ chứng minh ông Chấn ngoại phạm, nhiều người dân cũng viết đơn về việc ông Chấn không phạm tội, gia đình bị hại cũng có đơn kháng cáo tăng hình phạt, tăng mức bồi thường, nhưng ông Phạm Tuấn Chiêm đã không nghiên cứu, đánh giá khách quan các chi tiết này.

Sau đó, tại tòa phúc thẩm, ông Chấn tiếp tục kêu oan, nhiều người có đơn gửi tòa án cung cấp chứng cứ ông Chấn ngoại phạm,… nhưng không được chấp nhận.

Cáo trạng cho rằng, với tư cách là chủ tọa phiên phúc thẩm, ông Chiêm đã thực hiện không đúng, không đầy đủ các quy định về chức trách quyền hạn của chủ tọa phiên tọa trong việc đánh giá chứng cứ, vi phạm quy định bộ luật tố tụng hình sự.

Chiều cùng ngày, phiên tòa tiếp tục với phần xét hỏi.

T.Nhung