Với nhiều người, việc học và lấy bằng lái ô tô khá đơn giản nhưng lại mất một thời gian dài để vững tay lái trên đường. Đây không còn là trường hợp thiểu số mà ngày càng nhiều người Việt gặp phải. Có hai nguyên nhân được chỉ ra gồm: tỷ lệ sở hữu ô tô thấp nên ra trường ít cơ hội cầm lái thường xuyên, và giao thông ở Việt Nam khá phức tạp khiến tài xế mới gặp khó khăn khi một mình cầm lái.
Đối với các tài mới là nữ, để tự tin sau vô-lăng là một quá trình dài hơi, đôi khi pha cả bi lẫn hài. Dưới đây là câu chuyện như vậy của chị Phạm Thanh Hằng (Khu đô thị Kim Văn Kim Lũ, Hoàng Mai, Hà Nội) chia sẻ với VietNamNet, kể lại “hậu cấp bằng” một năm vẫn còn tình huống lúng túng, bỡ ngỡ khi lái xe.
Tôi 39 tuổi, làm công việc văn phòng, đã có bằng lái B2 được một năm và nhu cầu học lái xuất phát từ việc nhà có ô tô nhưng không phải lúc nào ông xã cũng chịu chở theo yêu cầu, nên tôi quyết định sẽ tự cầm lái. Hơn nữa, động lực để tôi lái xe là thấy xung quanh ngày càng nhiều chị em tự tin cầm vô-lăng, cuộc sống rất năng động.
Tôi thi lý thuyết được 30/30, thực hành 95/100. Nói chung là thi lần đầu đỗ luôn, không bị bệnh tâm lý như nhiều chị em khác. Thế nhưng sau khi cầm bằng trên tay, tôi không dám đi ra đường nếu không có người ngồi cạnh hướng dẫn. Sợ nhất là lúc quan sát bên trái mà bên phải nhìn xe máy như cảm tưởng mình sắp quệt phải họ. Rồi lúc sang ngang đường lúng túng và toát mồ hôi vì căng thẳng.
Tháng đầu tiên sau khi có bằng lái, tôi nhờ chồng bổ túc tay lái, nhưng chỉ được một hai buổi và tranh thủ lúc cuối tuần khi cả nhà về ngoại. Vì thế nhiều lúc có việc cần xe đi nhưng tôi không dám lái, lại phải thuê taxi. Sau này nhờ được cậu đồng nghiệp ở cơ quan hướng dẫn thêm vài buổi, tôi mới tự tin đi từ nhà mình đến nhà mẹ đẻ, đến cơ quan, với quãng đường ngắn chỉ vài cây số.
Thế nhưng những tình huống dở khóc dở cười vẫn xảy ra với tôi dù đã lấy bằng được một năm. Điển hình như mới đây, lúc lấy xe ra khỏi hầm, tôi loay hoay mãi mà xe không di chuyển được. Tôi thấy đèn tap-lô sáng, cửa gió điều hòa chạy mát nhưng chuyển số đạp ga mà không thấy xe nhúc nhích. Gọi điện về cho chồng, tôi còn thắc mắc là sao xe hỏng mà anh không đưa đi sửa. Cuối cùng đến khi nhờ một chủ chiếc ô tô đang đỗ gần đó kiểm tra, tôi mới ngớ người là mình mới vặn chìa khóa đến nấc mở điện, quên chưa…nổ máy!
Với chị Hằng, con đường làm chủ vô-lăng đã qua "thấm đẫm" chuyện cả bi lẫn hài. |
Lần “thót tim” nhất cũng xảy ra cách đây chưa lâu, nhưng may mắn vẫn mỉm cười với tôi. Lúc này chiếc Ford Ecosport của gia đình đang đỗ ở hầm chung cư, phía trước có khá nhiều xe máy. Tôi thực hiện thao tác dậm chân phanh và nổ máy, thế nhưng sau tiếng đề nổ thì xe rồ ga gầm gào rất lớn. Hoảng sợ trong giây lát, tôi mới bình tĩnh trở lại và nhấc chân phải ra, phát hiện rằng mình vừa đạp vào chân ga chứ không phải chân phanh. May mắn xe đang ở số N và chưa hạ phanh tay.
Hiện tại dù đã bắt đầu quen lái xe ra đường nhưng ở những tình huống đỗ xe tĩnh, tôi vẫn còn yếu. Khó nhất vẫn là đỗ xe vào hầm chung cư ở nhà, chỗ đỗ khá hẹp lại xen kẽ với xe máy. Có lần vị trí đỗ cũ bị lấp đầy, bảo vệ hướng dẫn tôi ra chỗ trống khác. Nhưng tôi vần vò tới lui mà mãi cứ thừa đuôi, suýt chạm cột vì vị trí này chỉ có thể vào bằng cách lùi. Kết quả là anh bảo vệ phải ra tay di chuyển khoảng 6 chiếc xe máy để tôi có khoảng trống lùi vào.
Sau một năm có bằng lái và tự lái xe, tôi thú nhận vẫn thấy sợ nhất khi phải lùi, đỗ xe, đi xa khó nhớ đường, dễ lạc. Bù lại vì là phụ nữ, nên những lần xử lý lúng túng, vô ý ảnh hưởng đến người khác tôi đều được dễ dàng bỏ qua, thậm chí được giúp đỡ nhiệt tình.
Tôi nhớ có lần phải đi Hà Đông, ra khỏi nhà 15 phút rồi mới để ý gương chiếu hậu bên phải vẫn hạ thấp (dùng để lùi), loay hoay chỉnh mãi không lên được. May lúc đó gần cửa hàng ô tô cũ, mấy anh đàn ông được nhờ đã tận tình chỉ giúp. Nguyên nhân họ chỉ ra khiến tôi xấu hổ đỏ mặt, hóa ra vì tôi chưa bấm nút chọn gương nên phím chỉnh vô tác dụng. Rồi có lần phải đỗ ghép xe gần nhà mẹ đẻ chỉ có hai mẹ con. Dù con gái đứng ở vỉa hè hoa tiêu giúp những mãi mà tôi chưa đỗ được, lại suýt chạm xe người khác. Một người đàn ông lạ mặt xuất hiện, nhiệt tình hướng dẫn bằng cả ngôn ngữ tay và lời nói. Chiếc xe cuối cùng cũng yên vị ở góc đỗ…đẹp.
Còn rất nhiều tình huống ngớ ngẩn khác như không rõ xe đã bật đèn cốt chưa hay mới chỉ là đèn định vị, tôi phải xuống xe nhìn mới biết; đi xe vẫn để gương gập; vào ngõ bị xước quệt hoặc để gương va cụp hẳn vào do phán đoán khoảng cách kém… Tất cả đều trải qua với tôi và nó là một phần không thể thiếu trên con đường làm chủ tay lái của mình, dù có thể còn dài.
Độc giả Phạm Thanh Hằng (Khu đô thị Kim Văn Kim Lũ, Hoàng Mai, Hà Nội)
Nếu bạn có những trải nghiệm về những ngày đầu lái ô tô, hãy chia sẻ với chúng tôi bằng bài viết, video về Ban Ô tô xe máy, email: [email protected].
Xin cảm ơn!
Nữ tài xế nhầm số lùi thành tiến, lao thẳng vào nhà hàng
Chiếc xe ô tô lao thẳng vào bên trong một nhà hàng khiến cửa kính nhà hàng vỡ nát.