Ông Tom Boyd, hiện nay 80 tuổi, tâm sự rằng dù đã sở hữu đến 17 doanh nghiệp, chưa một công ty nào của ông thực sự làm ra tiền.
Ý tưởng kinh doanh gần đây nhất của người đàn ông này là xét nghiệm DNA những mẩu phân chó bừa bãi nơi công cộng. Nhiệm vụ của công ty ông là săn lùng chủ nhân của các chú chó này.
Ý tưởng điên rồ hái ra tiền
Ý tưởng nghe có vẻ buồn cười nhưng lợi nhuận từ nó sẽ khiến bạn trầm trồ. Hành trình “trinh thám” của Boyd ước tính sẽ đem lại tổng thu nhập đạt đến 7 triệu USD trong năm nay.
Ông Tom Boyd, chủ công ty PooPrints. Ảnh:CNBC. |
“Vào lúc nào đó, trong 5 năm tới, công việc này sẽ có giá trị đến 120 triệu USD,” ông Boyd tự tin khẳng định.
Boyd cũng hài hước đưa ý kiến rằng các doanh nhân rất nhạy săn lợi nhuận, và sự nhạy bén đó dẫn dắt họ đến bất cứ nơi nào có lợi nhuận, bất kể đích đến có “bốc mùi” như thế nào.
Ông đã dành cả đời để một tay khởi nghiệp rồi lại bán đi doanh nghiệp của mình. Chuỗi sự nghiệp của Boyd bắt đầu từ khi ông còn là một anh lính thuộc Quân đội Mỹ đóng tại Đức, mỗi tháng nhận lương 100 USD. Ông bắt đầu kiếm thêm 1.000 USD một tháng bằng cách thu mua mọi thứ, từ thuốc lá đến khoai tây chiên, trong căn cứ và bán lại cho các cửa hàng Đức với số lượng lớn.
“Tôi nghĩ rằng việc bạn trở thành một doanh nhân đơn giản chỉ vì bạn muốn kiếm tiền thôi,” anh nói.
Mười ba năm trước, Boyd đã bán công ty cuối cùng của mình và nghỉ hưu. “Sau khi về hưu một tuần, tôi đã nói với vợ tôi rằng: 'Tôi không thể làm điều này được'”. Boyd trở về nhà ở Knoxville, Tennessee, và thông báo rằng ông sẽ “mua bất cứ thứ gì được chia sẻ với ông, nếu đó là một công việc kinh doanh.” Ngay sau đó, một phụ nữ đã tìm đến ông để giới thiệu về doanh nghiệp nghiên cứu y tế của mình. Tom Boyd ngay lập tức đã quyết định mua công ty của cô.
Công ty này phát triển nghiên cứu về xét nghiệm máu để dự đoán ung thư ruột kết giai đoạn đầu. Tuy nhiên, “trong một công ty nghiên cứu như thế, mọi thứ bạn làm là tiêu tiền” - ông nói. “Tôi chưa bao giờ muốn ở một công ty không hái ra tiền”. Vì vậy, Boyd bắt đầu khám phá cơ hội mới để tận dụng công nghệ sẵn có tại công ty, bao gồm cả phòng nghiên cứu DNA, nhằm tạo nguồn doanh thu song song.
Thay vì hướng đối tượng kinh doanh là con người, Tom Boyd chuyển mục tiêu sang thú cưng.
Boyd đã tạo ra Biopet vào năm 2008, một công ty có thể xét nghiêm DNA để xác nhận dòng giống của chó và xác nhận chúng có thuộc giống thuần chủng hay không. Tuy nhiên, việc xác định giống thuần chủng không hề dễ dàng. Xét nghiệm DNA không phân tích đủ để đưa ra kết quả chính xác 100%.
Điều tra chủ nhân của chó: Tại sao không?
Vào một ngày, nhà khoa học Chesleigh Field 35 tuổi, trưởng phòng thí nghiệm kiêm thạc sĩ huyết thanh pháp y, đã nảy ra một ý tưởng tuyệt vời.
Tại sao không sử dụng DNA để phát hiện ai đã bỏ mặc thú cưng “phóng uế” mà không chịu trách nhiệm? Cô ấy có thể sử dụng chuyên môn pháp y để kêu gọi toàn cầu nhận thức về một mối đe dọa sức khỏe mới.
“Lấy thứ không ai nghĩ tới để liên hệ tới vấn đề được quan tâm”, Field chia sẻ".
Mối đe dọa cô đưa ra là: Phân chó luôn thu hút chuột - loài vật đầy mầm bệnh. Thật tồi tệ nếu không ai chịu xử lý vấn đề này. Đấy là cơ hội để cô tạo dựng kế hoạch kinh doanh “điều tra hiện trường” từ phân chó. Chủ nhân của các thú cưng không thể “thoát tội”!
Boyd thích ý tưởng này và bắt tay vào nghiên cứu thị trường tiềm năng. Họ phát hiện ra 40% chủ nhân các chú chó không xử lý “chất thải” bừa bãi từ vật nuôi của họ. Qua nhiều năm, vấn đề này trở thành mối quan tâm hàng đầu.
“Nếu bạn sống ở một vùng cao tại New York, bạn đang ở tại khu vực có 200 con chó. 40% trong đó “phóng uế” và không được dọn”, Boyd đưa ra dẫn chứng. “Số này tương đương 80 con. Chúng đi hai lần một ngày. Tổng lại thì 160 bãi phóng uế”.
Tại Mỹ có tới 70 triệu con chó. Boyd nhận định: “Chúng tôi đang sở hữu một thị trường khổng lồ, đã đến lúc nỗ lực đầu tư vào đó”.
Công ty PooPrints ra đời. PooPrints là cái tên bạn của Boyd nghĩ ra khi uống bia trên hiên nhà ông.
Kế hoạch kinh doanh “điều tra hiện trường” từ phân chó. Ảnh: PooPrints |
Tom Boyd ước tính ông ta đã chi vài triệu USD để gây dựng và đưa PooPrints vào hoạt động. Ông bắt đầu thực hiện kinh doanh tại các khu chung cư và căn hộ vào năm 2011. Doanh thu năm đầu tiên chỉ đạt tầm 160.000 USD.
“Nhiệm vụ tôi giao cho nhân viên trong những ngày đầu là phải đem về ít nhất một hợp đồng khách hàng trên 30 tiểu bang và tôi sẵn sàng mất 1 triệu USD để làm điều đó,” Boyd kể lại.
Thực tế, công ty ông đã đạt được thỏa thuận tại 48 tiểu bang trong năm đầu tiên.
Hệ thống PooPrints cho đến nay đã gây dựng hơn 3.000 khu liên hợp.
PooPrints hoạt động thế nào?
Nếu bạn ký hợp đồng thuê nhà tại khu chung cư hoặc căn hộ có thiết lập chương trình của PooPrints, bạn chính thức tham gia chương trình này như một phần bắt buộc. Bất kỳ ai nuôi chó trong chung cư đều phải dùng tăm bông lấy mẫu nước bọt của vật nuôi và gửi mẫu đến Biopet. Tại đây, các mẫu DNA đính kèm hồ sơ thông tin các chú chó này sẽ đưa vào cơ quan Đăng ký thú cưng của công ty (World Pet Registry) với giá 40 USD.
Nếu người quản lý căn hộ phát hiện phân chó bừa bãi trong khu vực, họ sẽ lấy mẫu phân, cho vào dung dịch riêng và gửi đến Biopet kiểm định. Việc này sẽ trả cho công ty Boyd 70 USD, tiền sẽ lại nhân đôi nếu chủ sở hữu chú chó “gây tội” phải nộp phạt sau khi bị phát hiện.
“Một khi con chó nào được lưu vào hồ sơ đăng ký của chúng tôi, nó sẽ bị phát giác dù ở bất kì đâu,” ông Tom Boyd nói. “Vì vậy, nếu chú chó ấy lên máy bay, đi đến Lon Đon, Anh và ai đó gửi mẫu phân của nó đến công ty, chúng tôi có thể ngay lập tức cho bạn biết nó ở đâu. Chú chó này khó lòng trốn thoát”.
Bất kỳ ai nuôi chó trong chung cư đều phải dùng tăm bông lấy mẫu nước bọt của vật nuôi và gửi mẫu đến Biopet. Ảnh: cnbc |
Nhưng đây có phải là cách cần thiết để xác định một thủ phạm răng nanh? Tại sao không sử dụng máy quay an ninh để bắt bắt con chó nào “đi bậy”? Boyd đáp trả: “Khi bạn ra tòa...họ sẽ đưa ra mười con chó giống y như vậy”. DNA thì không nói dối.
Điều thú vị khi PooPrints ra đời là: vi phạm giảm mạnh. Khi nhiều thú cưng được đăng ký vào DNA PooPrints, chủ nhân của chúng cũng chịu trách nhiệm thu dọn “chất thải” tốt hơn.
Theo báo cáo từ công ty của Tom Boyd, vi phạm về việc thú cưng “phóng uế” bừa bãi thuyên giảm 95% ở giai đoạn đầu. Không những thế, kể từ khi liên kết với hệ thống PooPrints, nhiều nhà quản lý chung cư cũng dễ chịu hơn trong việc chấp nhận cho chủ thuê nuôi thú cưng tại nhà.
Nhờ PooPrintsvi phạm về việc thú cưng “phóng uế” bừa bãi thuyên giảm 95%. Ảnh:Cesarsway. |
Những khó khăn ban đầu
Quá trình tạo dựng PooPrints cũng gắn liền với không ít trở ngại “khủng hoảng”. Ở thời điểm khởi đầu, cô Chesleigh Field đã rút ra bài học từ những sai lầm trong thử nghiệm và vận chuyển. Bà cho biết mẫu phân tích đầu tiên bà nhận đã bị mốc lên khủng khiếp. Phải mất nhiều năm tìm giải pháp phù hợp để vận chuyển mẫu vật đúng cách đến Tennessee. Đây là chặng đường dài nhất trong nghiên cứu.
Thậm chí, một tình huống oái oăm đã xảy ra với bà trong quá trình nghiên cứu và phát triển. Trong khi cố gắng sử dụng máy pha cà phê cappuccino để tách các tế bào từ các mẫu phân, mọi thứ đã phun trào lên tóc cô ấy. “Thật tồi tệ!”, cô bày tỏ.
Gần 8 năm sau, hệ thống World Pet Registry của họ đã nhận hơn 300.000 con chó được đăng ký. Biopet nhận về khoảng 7.000 mẫu tăm bông và 2.000 mẫu phân hàng tháng.
Đội ngũ của Boyd đang đàm phán với các thành phố, chẳng hạn như Chicago, nhằm đưa chương trình của họ thành một phần bắt buộc trong hoạt động cấp phép thú cưng. Từ đó, bất cứ ai để thú cưng “phóng uế” tại nơi công cộng mà không thu dọn, có thể bị phát hiện và chịu phạt. Đó là một phần trong kế hoạch đạt doanh thu 120 triệu USD trong 5 năm tới. Ông Tom Boyd đang thúc đẩy thiết lập chương trình ở Anh - thị trường tiềm năng với 9 triệu con chó, ước tính sẽ đem lại giá trị tận 365 triệu USD.
Tom Boyd hình dung rằng ông sẽ vô cùng giàu có từ chính ước mơ điên rồ của mình. Đó là khi hệ thống PooPrints “thâu tóm” mọi con chó tại Mỹ (hoặc xa hơn thế).
2 bà cháu ngủ vỉa hè Sài Gòn vẫn dành tiền nuôi chú chó nhỏ
53 năm ở lề đường, tôi chỉ cầu mong ban đêm ngủ không bị đuổi, ban ngày lao động kiếm đủ tiền cơm nước qua ngày là mãn nguyện lắm rồi.
Theo Zing