Trong tập thơ Mai (NXB Hội Nhà văn) mỗi tác giả đều có phong cách và dấu ấn riêng góp phần tạo nên một bản giao hưởng ngôn từ đặc sắc.

z5889111135827_afe20ae83118c7e5fcf8f9d2e6bfc9f5.jpg

Nguyễn Thánh Ngã mang đến một không gian thơ trữ tình, với tính triết lý về cuộc sống và vũ trụ. Tác giả khám phá mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, với các bài thơ như Âm thanh kỳ diệuBài thơ về gió. Âm thanh và gió, ngoài việc là các yếu tố ngoại cảnh thì còn là phương tiện để tác giả thể hiện suy ngẫm sâu xa về sự tồn tại và sự hòa nhập với vũ trụ. Thơ của Nguyễn Thánh Ngã mang đậm tính hiện sinh, khơi gợi cho người đọc cảm giác về sự nhỏ bé của con người trong vũ trụ rộng lớn.

Nguyên Bình với phong cách sáng tác truyền thống kết hợp hiện đại, thể hiện sự tinh tế trong từng câu chữ và cảm nhận về tình yêu, cuộc sống. Khắc bóng thời gian là minh chứng cho sự am hiểu sâu sắc về thời gian và ký ức, khi tác giả biến những khoảnh khắc thoáng qua thành những điều sâu lắng, ám ảnh. Hình ảnh “lá rụng” hay “ký ức phai nhòa” tạo cảm giác về sự trôi đi không thể níu giữ của thời gian, đồng thời cũng là cảm giác thấu hiểu về giá trị của hiện tại.

Với phong cách thanh thoát và mang tính chiêm nghiệm, Võ Thị Như Mai khéo léo sử dụng các yếu tố tự nhiên như nắng, gió, mưa, đất để miêu tả cuộc sống nội tâm và quá trình tự thanh lọc bản thân. Bài thơ Ta sẽ gọi mai là nắng thể hiện sự tĩnh tại và cân bằng nội tâm, qua hình ảnh mưa nuôi dưỡng, nắng đốt cháy phiền não, tạo nên sự hài hòa giữa con người và vũ trụ. Ngôn từ của Như Mai đầy trữ tình song chất chứa nhiều tầng nghĩa sâu sắc.

Trong phần thơ của Tấn Bảo, sự đa dạng và chiều sâu cảm xúc tạo nên một thế giới thi ca trữ tình và suy tư đầy mê hoặc. Những tác phẩm như Thả trôi nỗi buồnCảm thức chiều khắc họa nỗi buồn sâu lắng nhưng không bi lụy, tái hiện hành trình tìm kiếm sự bình yên qua những hình ảnh như mưa rửa sạch nỗi đau hay hoàng hôn tĩnh lặng bên dòng đời.

Ở bài Em có phải là tay trộm mộ?, Tấn Bảo sử dụng ngôn ngữ siêu thực, khai phá ký ức tình yêu qua hình ảnh ngọn nến trong lâu đài mùa thu, mùa đông - nơi tình yêu và mất mát giao hòa. Buổi tinh khôi lại mở ra một tia hy vọng với hình ảnh hoa nở trên cánh đồng nắng, biểu tượng cho sự tái sinh và đón nhận tình yêu mới. Thơ của Tấn Bảo, như một bức tranh đa sắc giúp người đọc tìm thấy sự đồng cảm và niềm tin trong những khúc quanh của cuộc sống.

z5889111193233_a70a0b1f1aa481c41bef839ed7b1e0b2.jpg

Sự hòa hợp của bốn tác giả Võ Thị Như Mai, Nguyễn Thánh Ngã, Nguyễn Bình, và Tấn Bảo trong tập thơ Mai tạo nên một bản giao hưởng độc đáo - nơi mỗi người mang đến một giọng điệu riêng, nhưng cùng gặp nhau ở nét sâu sắc trong cảm xúc và tư duy.

Võ Thị Như Mai tinh tế và tĩnh lặng trong triết lý nhân sinh. Nguyễn Thánh Ngã thả hồn vào thiên nhiên để soi chiếu những suy tư hiện sinh. Nguyễn Bình gợi lại ký ức và sự chiêm nghiệm về thời gian qua ngôn từ tao nhã. Còn Tấn Bảo dùng những hình ảnh siêu thực để khơi gợi nỗi buồn và sự tái sinh trong tình yêu.

Cuốn sách được mở đầu bằng bài thơ Mai rất thú vị của Võ Thị Như Mai như một lời bạt, lời giới thiệu trong đó bốn nhân vật đều được đề cập đến một cách khéo léo với bốn phong cách thơ khác nhau. Bài thơ được nhạc sĩ Nguyễn Đức Thảo phổ nhạc và in vào bìa sau sách.

mai

ta sẽ gọi mai là nắng

màu nắng thánh ngã vô biên 

sẽ có lúc ta tập thiền

tịnh yên trong từng hơi thở

ta sẽ gọi mai là gió

chuyển động qua mấy tầng không 

nguyên bình cân bằng nội tâm

duyên sinh pháp nhiên uyên thục

ta sẽ gọi mai là mưa

thanh lọc, từ bi, nuôi dưỡng 

tấn bảo mười phương tám hướng 

thiện lành nhất quán hạnh an

ta sẽ gọi mai là đất

bốn mùa hoa cỏ hiền hoà 

ta sẽ gọi mai là lửa 

đốt cháy phiền não vô minh

ngã bình mai bảo nội tâm

nắng gió lửa mưa và đất

trái tim nói lời chân thật 

nghìn năm hạt bụi bên đường.