Candice Kashani đã tốt nghiệp trường luật vào mùa xuân năm nay mà không hề gánh theo bất kỳ khoản nợ nào như những sinh viên khác ở Mỹ. 

Trong suốt năm đầu tiên, cô đối mặt với khoản học phí và sinh hoạt phí lên tới gần 50.000 USD mặc dù đã có học bổng. Vì thế, Candice quyết định tiếp cận một website hẹn hò làm cầu nối giữa những phụ nữ đang cần hỗ trợ tài chính với những người đàn ông sẵn lòng cung cấp điều đó, đổi lại là một mối quan hệ tình cảm, tất nhiên là kèm theo cả tình dục – hay còn gọi là mối quan hệ “bố nuôi” (sugar daddy).

Sau gần 3 năm trải qua vài đời “bố nuôi”, Kashani chuẩn bị tốt nghiệp ĐH Villanova mà không hề ngập đầu trong nợ nần, trong khi một số bạn cùng lứa của cô phải gánh khoản nợ 6 chữ số.

Học phí và tiền thuê nhà càng tăng thì những trang web môi giới ngày càng phổ biến. Tuy nhiên, “bố nuôi” có thực sự là một cứu trợ tài chính hay không, hay nó đang khiến phụ nữ dính vào thứ còn nguy hiểm và lạm dụng hơn cả nợ nần?

Kashani tin rằng những trang web như thế này là một “nguồn lực tuyệt vời” cho những cô gái trẻ, tuy nhiên những người khác thì cho rằng mối quan hệ này là một hình thức khác của mại dâm và nó lợi dụng phụ nữ khi họ đang trong hoàn cảnh khó khăn.

Lynn Comella – phó giáo sư về giới và nghiên cứu tình dục tại ĐH Nevada Las Vegas – cho rằng việc sinh viên lao động tình dục như thoát y, mại dâm hay tình dục qua webcam để có tiền nộp học phí là một hiện tượng không bình thường. Tuy nhiên, những trang web cung cấp “bố nuôi” tương đối mới, và bà cho rằng chúng không hoàn toàn rõ ràng về việc chúng là ai.

Những thỏa thuận này mơ hồ hơn mại dâm: có một kỳ vọng về lợi ích vật chất, nhưng không phải lúc nào cũng chắc chắn và tình dục cũng không đảm bảo cho điều đó.

Ron Weitzer – giáo sư xã hội học ở ĐH George Washington, chuyên gia tội phạm học trong ngành công nghiệp tình dục – cho rằng nó là “mại dâm ở cấp độ nhẹ”.

Những mối quan hệ “bố nuôi” tồn tại ở mọi lứa tuổi, và không rõ là liệu nó có đang ngày càng phổ biến hay không vì hiện tượng này chưa được nghiên cứu kỹ càng. Tuy nhiên, các chuyên gia thì cho rằng, ít nhất Internet đã giúp các cuộc thương lượng, thỏa thuận này dễ dàng hơn rất nhiều. “Nó cho phép bạn tập trung vào những gì bạn muốn” – Kevin Lewis, trợ lý giáo sư xã hội học ở ĐH California San Diego hiện đang nghiên cứu về hẹn hò online cho hay.

Kashani cho biết, cô đã chọn lọc nhiều người trước khi quyết định gắn bó với một “bố nuôi”. Cô xem “bố nuôi” như một trong những người bạn tốt nhất của mình và họ thực sự quan tâm tới nhau.

“Những người kỳ thị mối quan hệ này, hoặc liên tưởng nó với một ý nghĩa tiêu cực, không hiểu nó diễn ra như thế nào” – cô nói.

Tuy nhiên, không giống như hầu hết các mối quan hệ, cô được hưởng một khoản trợ cấp khá lớn có thể giúp cô chi trả cho việc học tập.

Năm ngoái, sinh viên sau đại học ở Mỹ sau khi tốt nghiệp gánh một khoản nợ trung bình 35.000 đô la – một con số tăng đều mỗi năm – theo Mark Kantrowitz, một chuyên gia về hỗ trợ tài chính. Trong khi đó, khoản nợ trung bình của sinh viên đại học là 75.000 đô la. Đối với một số chương trình học dài hơn thì con số này sẽ lớn hơn.

Nhiều sinh viên cho rằng những khoản vay không bao gồm sinh hoạt phí trong khi giá thuê nhà tăng vọt ở hầu hết các thành phố lớn.

Một sinh viên cao học ở ĐH Columbia (New York) – người nhận học bổng toàn học phí, nhưng không bao gồm sinh hoạt phí – đồng ý chia sẻ với điều kiện giấu tên, cho biết cô thuê phòng chung với một người bạn cùng lớp và làm một công việc với mức lương tối thiểu, cộng thêm công việc tự do. Tuy vậy, cô vẫn chật vật trong việc trả tiền thuê nhà và các sinh hoạt phí khác.

“Đó không phải là lý do tôi ở đây” – cô nói. “Tôi muốn kiếm được số tiền lớn nhất có thể với mức nỗ lực nhỏ nhất”.

Cô lướt các trang tìm việc làm, sau đó cô tìm tới SeekingArrangement – website “bố nuôi” lớn nhất hiện nay. Hiện cô đang có 2 “bố nuôi” – một người thỉnh thoảng gặp, còn người kia giống như bạn trai bình thường, ngoại trừ việc anh ta trả cho cô một khoản trợ cấp hàng tháng và giúp cô thuê một căn hộ gần anh ta.

SeekingArrangement cho biết hiện tượng này phổ biến nhất ở Los Angeles và New York. Giá thuê trung bình ở cả hai khu vực là hơn 2.000 đô la/ tháng – theo nghiên cứu của Zillow.

Nữ sinh ĐH Columbia này cho biết cô định tiếp tục tìm “bố nuôi” sau khi tốt nghiệp để cho chính mình thời gian để tìm một công nghiệp truyền thống hơn và chính thức thất nghiệp để có thể hoãn việc trả khoản vay 70.000 đô la.

Brandon Wade – người sáng lập website – giới thiệu “đứa con cưng” của mình như “một thay thế cho hỗ trợ tài chính”, nhưng cho biết công ty này không hề nhắm tới đối tượng sinh viên khi nó ra mắt vào năm 2006. Đối tượng của website vấp phải phân khúc này vào năm 2011. Nó thu của sinh viên 30 đô/ tháng và 70-180 đô/ tháng đối với “bố nuôi” – phụ thuộc vào cấp độ thành viên.

{keywords}

SeekingArrangement cũng kết nối giữa các cặp đôi cùng giới, hoặc tìm “mẹ nuôi” cho đàn ông. Tuy nhiên, mối quan hệ khác giới vẫn chiếm phần lớn đối tượng kinh doanh của họ.

Rất khó để tính toán chính xác có bao nhiêu sinh viên tham gia vào một mối quan hệ như thế này, bởi vì đó là những thỏa thuận riêng tư. Và đây cũng là vấn đề hiếm khi được các học giả nghiên cứu.

SeekingArrangement cho biết người dùng là sinh viên của trang này đã nhảy từ con số 79.400 thành viên trên toàn thế giới vào năm 2010 lên tới 1,9 triệu thành viên vào năm nay. Sinh viên chiếm 1/3 số người dùng. Mỗi ngày có hàng ngàn thành viên mới đăng ký vào trang web này, tuy nhiên công ty cũng cho biết tỷ lệ đăng ký tăng vọt vào tháng 8 và tháng Giêng khi nhu cầu nộp học phí tăng gấp đôi so với mức bình thường.

Những phụ nữ sử dụng trang web này báo cáo rằng tình dục không phải yếu tố đảm bảo để họ nhận được trợ cấp, mặc dù đó là một gợi ý. Công ty cũng cho biết có một vài mối quan hệ đã tiến tới hôn nhân, dù hiếm.

Một số phụ nữ nói rằng họ cảm thấy được tôn trọng và được chăm sóc, nhưng vẫn ý thức rằng đó chỉ là một thỏa thận, chứ không phải tình yêu lãng mạn truyền thống.

“Nó mang lại lợi ích cho tôi theo nhiều cách. Chúng tôi có một mối quan hệ lành mạnh, chúng tôi đi du lịch cùng nhau. Tôi có thể thăm thú thành phố nhiều hơn” – một sinh viên đại học ở New York chia sẻ.

Tuy nhiên, cô cho rằng, đó là một công việc.

Bà Comella cảnh báo rằng không giống như gái mại dâm, nhiều phụ nữ làm việc này đưa thông tin cá nhân chính xác của mình lên mạng và điều đó có thể khiến họ gặp nguy hiểm. Đã có những báo cáo bạo lực ở cả đàn ông và phụ nữ - những người hoạt động trên các website này.

Bà Kristen Houser tới từ Trung tâm Bạo lực tình dục quốc gia cho biết, bạo lực là chuyện phổ biến khi tiền được trao đổi để đổi lại tình dục. “Bạn cần chú ý rằng có sự mất cân bằng về quyền lực” – bà nói.

Người sáng lập SeekingArrangement cho rằng có những rủi ro trong bất kỳ website hẹn hò nào. Anh cho biết anh tạo nên trang web này vì sự thất vọng với phụ nữ. Là một cựu sinh viên của MIT, anh gặp khó khăn trong việc hẹn hò và nhận ra rằng một trang web như thế này sẽ làm nổi bật thứ mà anh hơn hẳn người khác – tiền bạc.

“Tiền bạc và tình dục là những thứ mà ai cũng muốn” – anh nói. “Tôi nghĩ rằng có những tranh cãi về việc này là vì chúng tôi quá thẳng thắn về chuyện đó”.

  • Nguyễn Thảo (Theo AP)