Khi viết những dòng này, tôi biết nhiều người sẽ trách và cho rằng, đó là cái giá mà tôi phải trả.
Thế nhưng, tôi vẫn muốn kể với hy vọng những cô gái trẻ sẽ rút ra được bài học từ tôi. Đồng thời, tôi cũng muốn xin lời khuyên từ mọi người.
Tôi năm nay 23 tuổi. Gần 2 năm về trước, tôi đi làm thêm và đã quen anh - chồng tôi bây giờ. Lúc đó, anh 56 tuổi, là chủ một doanh nghiệp ở Hà Nội.
Có điều kiện kinh tế nhưng anh lại sống độc thân. Anh kể với tôi, vì quá chú tâm làm ăn nên anh không dành nhiều thời gian cho vợ con. Cuối cùng, vợ anh ngoại tình. Hai người buộc phải ly hôn khi anh đã 50 tuổi.
Từ đó, anh không còn niềm tin vào hôn nhân và phụ nữ. Anh sống một mình trong căn biệt thự và lấy công việc làm niềm vui.
Cảm động trước câu chuyện anh kể, lại bị hoa mắt bởi sự nghiệp, tiền bạc của anh, tôi đã quyết định trao cho anh tình yêu của mình.
Bố mẹ, người thân của tôi biết chuyện đều can ngăn vì sự chênh lệch tuổi tác giữa chúng tôi quá lớn. Nhưng tôi nghĩ, mọi cuộc hôn nhân thất bại đều do kinh tế chi phối. Hơn nữa, tôi trẻ đẹp thì khi chung sống anh sẽ phải chiều chuộng tôi nhiều hơn.
Vậy nên tôi đã bỏ qua mọi lời khuyên bảo, quyết thúc giục anh kết hôn sau 6 tháng yêu nhau. Nhưng khi về làm vợ anh, tôi mới thấy thất vọng tràn trề.
Anh có nhà to, xe đẹp, tiền đầy túi nhưng tất cả đều không phải của tôi. Mỗi tháng, anh chỉ cho tôi 10 triệu đồng để chi tiêu. Ngoài ra, tôi không được biết về những tài sản khác. Tính anh lại hay ghen, thích kiểm soát và độc đoán.
Sau giờ làm, anh muốn tôi phải về nhà ngay. Trong nhà, anh lắp camera và liên tục quan sát. Chỉ cần thấy tôi không ở đó, anh sẽ điện thoại nhắc nhở, quát tháo.
Một lần, vì muốn anh bỏ thói quen kiểm soát, tôi đã không nghe lời anh, bỏ đi chơi với bạn và trở về nhà lúc 10h khuya.
Không ngờ, khi trở về, tôi bị anh đánh thâm tím mặt mày. Anh còn chỉ thẳng vào mặt tôi và nói, nếu còn có lần sau như vậy, anh sẽ phá hủy khuôn mặt tôi.
Từ đó, anh cấm tôi ăn mặc sexy, trang điểm. Sau giờ làm, nếu tôi không về nhà ngay, hoặc trò chuyện với đàn ông và bị anh nhìn thấy, tôi sẽ bị anh đánh không thương tiếc.
Tất nhiên, sau trận đánh, anh sẽ xin lỗi, dỗ dành, cho tôi tiền hoặc một món quà nào đó. Tuy nhiên càng ngày tôi càng sợ anh.
Cách đây một tuần, công ty tôi có tiệc sinh nhật. Tôi làm công đoàn nên không thể vắng mặt. Vì vậy, tôi phải làm công tác tư tưởng, xin phép anh từ nhiều ngày trước để được tham dự.
Đến ngày diễn ra tiệc, tôi chỉ dám mặc bộ váy kín đáo, tô chút son môi rồi đến tham gia. Vậy nhưng, một người trong công ty đã đăng lên Facebook loạt ảnh, trong đó có bức ảnh tôi cười tươi đứng cạnh anh phó giám đốc.
Về nhà, vừa bước vào cửa tôi đã bị anh lao ra đánh đấm, xé toạc váy áo và chửi bới thậm tệ.
Tôi gào khóc xin lỗi nhưng anh vẫn không nguôi giận. Cuối cùng, để tránh bị đau đớn hơn về thể xác, tôi tìm cách thoát thân, lao ra khỏi nhà khi đồng hồ đã chỉ 11h hơn.
Bây giờ, tôi sống nhờ ở nhà một người bạn. Chồng tôi nhắn, nếu tôi xuất hiện trước mặt anh, quỳ xuống xin lỗi anh thì anh sẽ tha thứ. Tuy nhiên, tôi phải nghỉ việc ở công ty và anh sẽ chu cấp thêm tiền cho tôi.
Tôi thật sự sợ hãi khi nghĩ đến gương mặt anh. Nhưng nếu không trở lại, tôi sợ anh sẽ làm gì đó ảnh hưởng đến cuộc sống, gia đình tôi.
Tôi nên làm gì lúc này? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Lời đề nghị lúc 2h sáng của chồng khiến vợ sững sờ
Hai giờ sáng, anh vẫn ngồi trên ghế sofa hút thuốc. Tôi bảo anh đi ngủ để giữ gìn sức khỏe nhưng anh lại nói: “Chúng ta ly hôn đi, cô ấy muốn anh ly hôn”.
Độc giả giấu tên