“Tôi nghĩ lên Facebook làm bạn thì được, chứ lên Facebook làm vợ chồng thì chắc là tệ lắm. Làm vợ/chồng ngoài đời đã đủ bận rộn và gắn kết rồi…”, đó là ý kiến của nhà văn Trang Hạ về việc vợ chồng nên hay không nên “làm bạn” trên Facebook.

Việc “làm bạn” trên Facebook gây ra không ít rắc rối cho các cặp vợ chồng. Vậy tại sao họ vẫn kết nối trên Facebook như một địa chỉ hiển nhiên và thân thuộc? Liệu có phải họ coi Facebook như một phương tiện để theo dõi bạn đời của mình? Và để Facebook không có “cơ hội” can thiệp vào đời sống hôn nhân thực thì các cặp vợ chồng nên ứng xử ra sao?

Chúng tôi đã có cuộc trò chuyện với nhà văn Trang Hạ để hiểu sâu thêm về vấn đề này:

Chị có kết bạn với chồng mình trên Facebook? Đã bao giờ chị gặp rắc rối khi “làm bạn” với chồng trên Facebook chưa?

Chồng tôi không dùng Facebook, tuy nhiên thỉnh thoảng vẫn lên mạng “ngó qua” trang cá nhân của vợ. Chúng tôi hầu như không trò chuyện về những thứ trên mạng. Nói đúng hơn, những thứ “ảo” trên mạng không có cơ hội chen chân vào đời sống thật của vợ chồng tôi.

{keywords}

Nhà văn Trang Hạ cho rằng, vợ/chồng đã có quá nhiều cơ hội hiểu nhau mà không cần có sự xuất hiện của Facebook

Theo chị, Facebook có tác động thế nào đến đời sống gia đình (quan hệ bố mẹ, con cái…) và đặc biệt là quan hệ vợ chồng. Họ sẽ phải đối mặt với những rắc rối gì khi “làm bạn” với nhau trên Facebook thưa chị?

Theo tôi biết thì con cái thường block (chặn) Facebook của bố mẹ. Nhân viên cũng vậy, họ thường ngại “bắt gặp” sếp trên mạng. Tôi xin nói ngoài lề một chút về sự lan tỏa rộng rãi của mạng xã hội và những rắc rối thường gặp khi tham gia vào mạng lưới “ảo” này.

Bạn chỉ cần lên mạng, ngáp một cái rõ to kèm theo đôi mắt ngái ngủ và nói: “Ôi sao chán thế!” là lập tức đồng nghiệp sẽ hỏi han bạn có chuyện gì? Có phải đang muốn bỏ việc không? Hay không chịu đựng được sếp? Người tử tế hơn thì an ủi: "Thôi hãy cố lên vì miếng cơm manh áo và tương lai con cái". Thế đấy, chỉ một cái ngáp ngủ và dòng chia sẻ uể oải trên mạng đã trở thành một cuộc đám phám to nhỏ về chuyện sếp và nhân viên.

Còn vợ chồng lên mạng, vui vẻ thì người ta bảo là đang diễn kịch, không mấy khi ỏ ê về nhau thì người ta kêu lạnh nhạt, bấm like một cái là có người hoài nghi về chuyện “ham” của lạ.

Có cô bạn từng kể cho tôi nghe, trong một buổi họp công ty, cô ấy chụp ảnh tập thể và vô tình đứng cạnh một đồng nghiệp nam. Ngay lập tức bức ảnh ấy được gắn thẻ, xuất hiện “chình ình” trên tường Facebook của cô với dòng chia sẻ: “Lâu lắm mới thấy họ đứng gần nhau”.

{keywords}

"Nếu như các ông chồng, bà vợ sẵn sàng “cất” đi sự ràng buộc vốn có mà thoải mái làm bạn bè thực sự với nhau thì hãy lên Facebook kết bạn"

Thế là ông chồng cô ấy nhìn thấy, ghen tuông đến mức phát điên, phát rồ lên chửi vợ. Nói rằng, “Đó thấy chưa, ngày thường lên Facebook cấm có thấy động tĩnh gì. Giờ đồng nghiệp cơ quan người ta tag ảnh cho mới biết, vợ mình với cái thằng đứng cạnh trong ảnh quen thân nhau từ bao giờ”.

Có bao giờ bạn lên facebook rồi nghĩ, cái ảnh mà mình vô tình gắn thẻ cùng lời trêu đùa hồn nhiên sẽ biến thành cú đấm mạnh vào mặt vợ/chồng người khác? Hoặc, chỉ vì quen thói bấm like vô tội vạ sẽ biến bạn trở thành mục tiêu theo dõi của vợ/ chồng chủ nhân Facebook ấy?

Để thấy rằng, Facebook là một nơi quá thị phi để những người là vợ, chồng có thể kết bạn

Có ý kiến cho rằng, Facebook có thể kết nối tình cảm nhưng cũng có thể “hủy diệt” hôn nhân. Chị có đồng ý với ý kiến này? Và theo chị, vợ chồng có nhất thiết phải “làm bạn” trên Facebook?

Tôi nghĩ lên Facebook “làm bạn” thì được chứ lên Facebook làm vợ chồng thì chắc là tệ lắm. Làm chồng ngoài đời đủ bận rồi, làm vợ ngoài đời đủ cách để gắn kết tình cảm, giữ lửa gia đình rồi, đâu cần phải đem cả những thứ đó lên thế giới ảo.

Kết nối tình cảm vợ chồng thông qua Facebook tôi nghĩ cũng có thể có, nhưng nó chẳng bao giờ thật và bền bằng sống thật ngoài đời. Nếu như các ông chồng, bà vợ sẵn sàng “cất” đi sự ràng buộc vốn có mà thoải mái làm bạn bè thực sự với nhau thì hãy lên Facebook kết bạn.

Phải hiểu rằng, trên Facebook vợ/chồng không đối thoại với nhau mà cả 2 đang cùng đối thoại với thế giới. Người ta theo dõi vợ/chồng để nhận được thông tin về cả cặp đôi chứ không có ý xấu.

Bởi vậy, thay vì việc hoài nghi, soi mói Facebook rồi về nhà cằn nhằn, hành hạ nhau thì các cặp đôi nên khéo léo bảo vệ người bạn đời của mình ngay trên Facebook. Còn nếu không làm được như vậy thì tốt nhất không dùng hoặc không làm bạn Facebook nữa mà “an phận” làm vợ/chồng trong thế giới thực thôi.

Có nhiều cặp đôi vì cảm thấy mất tự do nên kết bạn rồi lại block vợ/chồng trên Facebook để tránh bất hòa. Theo chị đó có phải là cách tốt nhất?

Tôi chẳng có ý kiến gì, vì tôi không quan tâm cách ứng xử của vợ/chồng với người bạn đời của họ. Họ tự biết nên làm gì.

Theo chị, vợ/chồng nên có những cư xử thế nào trên Facebook để thế giới ảo không ảnh hưởng đến đời sống thật?

Tốt nhất là đừng mời vợ vào cuộc sống ảo của bạn theo nghĩa đen. Hoặc đừng lôi kéo chồng vào những cơn “tự sướng” trên mạng của của bạn theo kiểu như mẹ béo, con khỏe, mua rẻ, đặc sản xách tay v.v... Điều đó có ý nghĩa với bạn nhưng chưa chắc đã là sở thích của vợ/chồng bạn.

Hơn nữa, hãy có niềm tin với người bạn đời của mình trong cả thế giới thực và ảo. Nhục nhất là lên mạng rồi còn bị vợ /chồng kiểm soát từ mỗi cái bấm like hoặc tin nhắn cá nhân.

Nhiều nghiên cứu nước ngoài chỉ ra rằng, số người dùng mạng xã hội càng tăng thì tỷ lệ ly hôn càng lớn. Theo chị, tại sao mạng xã hội lại tác động đến cuộc sống hôn nhân nhiều đến vậy?

Tôi nghĩ cái tỉ lệ này chỉ đúng ở một xã hội hoặc cộng đồng nào đó. Quê tôi người ta vẫn lên mạng ở quận này và li hôn ở quận khác, đồng thời lại yêu người nữa cũng trên mạng. Hỉ, nộ, ái, ố hay là hạnh phúc chia ly của cuộc sống, chẳng phải cứ đổ lỗi cho internet hay Facebook đã là sạch trách nhiệm.

Sai lầm của con người mà đổ lỗi được cho Facebook hết thì chắc chẳng còn ai dám lên mạng.

Ứng xử của con người trong thế giới thực quan trọng hơn. Bạn hy vọng một kẻ đồi trụy trên mạng sẽ là một hiệp sĩ ở đời thường? Một kẻ chỉ biết ngốn ngấu tài nguyên trên mạng mà chẳng trả lại cho xã hội bất cứ cái gì, dù chỉ một tư duy, kinh nghiệm ra đời thật lại là người công dân sống có trách nhiệm?

Vì thế, tôi vẫn nghĩ, đánh ghen trên mạng cũng được, ly hôn trên mạng cũng được, nhưng đó chỉ bộc lộ một góc giá trị con người bạn. Đừng có nói rằng, bạn vốn trong trắng, sau đó, bị internet nhuộm đen!

Cảm ơn chị. Chúc chị gặt hái được nhiều thành công!

(Theo Hạ Nhiên/Dân Việt)