Chiều nghiêng gió hát à ơi
Soi gương mái tóc tiếc thời thanh xuân
Nhớ xưa má cũng muôn phần
Mấy mùa nghiêng nắng phai lần màu xanh
À ơi, ngọn gió đành hanh
Trả xuân cho thuở em cành mười ba
Soi gương qua bóng xế tà
Xới vun gánh nhớ làm quà gửi quê
Mùa này con khất ngày về
Vun xanh nhành đợi xum xuê nhánh chờ
Quê người khát tiếng ầu ơ
Ví dầu cầu ván nối bờ quê hương
Điểm sương, mái tóc điểm sương
Hỏi sao đất hẹp mỏi phương tìm về
Chiều nay gió rụng bề bề
Phù du xanh lá ngô nghê cõi nhờ
Manh manh sương khói bụi mờ
Tròng trành con nước vỗ bờ sóng tan
Chiều trôi bóng nhớ tình tang
Gói tình gởi má chữ tang trả đời
Má ơi, xuân nuốt trôi lời
Thu lềnh bềnh nổi con ngời ngợi rêu
Vần thơ nhớ má dệt thêu
Chìm sâu mưa mốc phập phều nỗi lo.
Đặng Tường Vy