{keywords} 

Những cái vẫy tay và những nụ cười
Và dòng người xếp hàng dài đã nói lên tất cả
Ngài thuộc lịch sử nước tôi và cả nền văn hóa
Những câu Kiều chở số phận trái ngang.

Ngài bình dị như người dân quê trên cánh đồng vàng
Hạt lúa mà 200 năm trước Thomas Jefferson đã đến Việt Nam
và đem về gieo trên cánh đồng nước Mỹ
Bình dị như cha tôi xắn tay kéo thuyền trên biển đêm bền bỉ
Bình dị khi bắt tay những người dân tay chai sạn tháng ngày.

Bún chả bình dân và bia Hà Nội men say
Quán cóc liêu xiêu chứa hồn dân tộc
Để có Bài thơ Thần, Trống đồng và tư duy Triết học
Phan Chu Trinh tìm khái niệm dân chủ thế nào.

Ngài đã nói về nhạc Trịnh và ca khúc của Văn Cao
Yêu lắm “Mùa Xuân đầu tiên” của Việt Nam thống nhất
Để có tình thân từ Bắc vô Nam nối vòng tay thân thiết
Để có ngày hôm nay tỏa nắng cùng vỗ nhịp nắm tay.

 {keywords}

Trong niềm vui ôn lại những đắng cay
Rằng cuộc chiến nào cũng đau thương và bi kịch
Những bà mẹ mất con những làng quê thương tích
Nhiều thế kỷ qua số phận bị áp đặt dưới bàn tay của kẻ ngoại bang.

Trong thử thách gian lao sẽ biết ai sắt ai vàng
Biết ai thực tâm và ai muốn chiếm ao nhà người khác
Chót lưỡi đầu môi đâu giấu nổi trái tim gian ác
4000 năm dân tộc Việt Nam đã phân biệt rõ ràng...

Và lòng tin để đẩy lịch sử sang trang
Lòng tin để chúng ta cùng nhau hướng tới
Lòng tin để mở ra chân trời mới
Rằng “Của tin còn một chút này…”

25 - 5 - 2016

Nguyễn Đăng Tấn