Là nhân viên bán bảo hiểm của một công ty bảo hiểm phi nhân thọ, Lê Hoàng luôn phải khoác trên mình bộ quần áo tươm tất mỗi khi đi gặp khách hàng, nhiều người nhìn vào cứ nghĩ, công việc của Hoàng nhàn nhã, sang trọng, và nhiều tiền lắm. Tuy nhiên, “có làm nghề mới biết cái nghề nó cực và thậm chí là nhục đến mức nào” – Hoàng nói.
Ở công ty của Hoàng, mỗi nhân viên sẽ bị áp một chỉ tiêu khác nhau. Tuy nhiên, ở mức trung bình, mỗi tháng, một nhân viên hạng trung sẽ phải bán được ít nhất 90 triệu tiền bảo hiểm.
“Nhân viên nào làm đủ chỉ tiêu thì thu nhập tạm ổn, còn không, sẽ khổ sở vì thu nhập đã thấp lại bị phạt, bị họp lên họp xuống để nhắc nhở, kỷ luật, dọa đuổi việc, thậm chí là đuổi việc …”- Hoàng nói.
Theo Hoàng, “Để đạt được chỉ tiêu mà công ty đề ra, mỗi nhân viên bán bảo hiểm sẽ có những phương pháp khác nhau để tìm khách. Tuy nhiên, bọn mình đều có chung một tâm lý là không nề hà bất cứ chuyện gì, kể từ việc tìm số điện thoại, phát tờ rơi, quảng cáo, tìm đến tận nhà, tận công ty để mời chào…”.Và “trong công cuộc tìm kiếm khách ấy, không ít mồ hôi, nước mắt và cả máu đã rơi xuống” – Hoàng nói.
Ảnh minh họa |
Hoàng kể: “Năm đầu mới đi làm, kinh nghiệm bản thân chưa có, chỉ có nhiệt huyết và sự năng nổ, mình đã phải trả giá bằng một trận đánh tả tơi, bị mất hết tiền trong ví và điện thoại”.
“Khi đó, mình mồi chài được 1 bà khách, bà ấy đã đồng ý mua bảo hiểm của mình. Một dạng bảo hiểm phi nhân thọ, giá trị không quá lớn nhưng vì muốn chắt chiu và giữ khách nên mình chiều bà ấy như người ta chiều người yêu.
Đang trưa, bà ấy gọi điện bảo mình đến nhà để hỏi thêm thông tin, mình cũng phi 30km để đến gặp. Đến nơi, vừa ngồi xuống ghế thì ông chồng ở đâu xông vào, cầm gậy gộc lao vào phía mình và vụt túi bụi. Vừa vụt, ông ấy vừa hô hoán rằng đã bắt được quả tang đôi “gian phu dâm phụ”, giữa trưa cũng dẫn nhau về tận nhà để mèo mỡ.
Thế là bữa ấy, mình ăn no đòn, lại còn bị lão chồng ấy lột sạch tiền, điện thoạị… Về nhà, mình mới nghĩ ra là chúng dàn cảnh để cướp tài sản của mình” – Hoàng kể.
Vẫn lời của Hoàng, chuyện bị đánh, bị lừa như Hoàng không phải là chuyện quá hiếm đối với các nam nhân viên bảo hiểm.
Nhiều nhân viên, vì muốn kiếm hợp đồng nên cặp bồ với cả những người đã có vợ, có chồng. Đến khi mọi chuyện vỡ lở ra, vợ/chồng của người đó tìm đến tận nhà, tận công ty của nhân viên bảo hiểm để đánh ghen cũng không phải là chuyện hiếm. Tuy nhiên, đó là những “tai nạn nghề nghiệp” mà các nhân viên như Hoàng luôn muốn giấu đi.
“Còn chuyện, vừa nhấc điện thoại lên gọi, xưng là nhân viên bảo hiểm đã bị người ta chửi, mắng té tát thì là chuyện bình thường. Không có nhân viên nào lại không trải qua. Tuy nhiên, vì công việc, vì chỉ tiêu, vì miếng cơm manh áo, thì chửi thế, chứ chửi nữa, mình vẫn phải gọi để tìm khách” – Hoàng nói.
Thêm một nỗi khổ nữa mà những nhân viên bảo hiểm như Hoàng luôn phải chấp nhận đó là: ngay cả khi bán được bảo hiểm rồi, những nhân viên bán bảo hiểm vẫn phải chăm sóc khách thật tốt để giữ mối quan hệ. Và nhiều khi, việc chăm sóc không được theo ý khách thì chuyện bị ăn chửi, ăn đòn là chuyện như cơm bữa.
Hoàng nhớ, có lần, 1 đồng nghiệp của Hoàng đã bị đánh đến thâm tím mặt mày và gẫy cả chân chỉ vì cậu đồng nghiệp ấy không giải quyết bồi thường bảo hiểm theo đúng ý của khách hàng.
“Chẳng là, chiếc xe của khách được mua bảo hiểm, nhưng khi gặp tai nạn, nhân viên bảo hiểm đến giải quyết, cuối cùng, mức bồi thường theo quy định không đúng với mong muốn của khách, thế là cậu ấy ăn đòn” – Hoàng kể.
M.A – H.T