- Khi luật sư hỏi về nhân thân, kẻ trộm kim cương mắt đỏ hoe trả lời “Em còn không biết em là ai” !

Bị hại tố cơ quan điều tra tráo tang vật vụ án

Khoảng 21h55 ngày 27/7/2016, sau vài ngày cả gia đình đi du lịch về bà Nguyễn Thị Kim Châu (ở phường Bình Trị Đông, quận Bình Tân, TP. HCM) tá hỏa khi thấy nhiều trang sức vòng vàng có gắn kim cương và cả tiền mặt để trong tủ đã “không cánh mà bay” . Phòng con gái bà Châu cũng bị kẻ gian “ghé thăm” lấy đi một chiếc đồng hồ đeo tay hiệu Rolex và một ít tiền mặt.

{keywords}

Bị cáo Phong tại phiên tòa

Do thời điểm này, bà Lê Thị Muôn (mẹ đẻ bà Châu) nhà ở sát vách có gọi một người thợ sắt tên là Bảo đến sửa mái tôn do bị dột, vì vậy gia đình nghi ngờ người thợ này là thủ phạm.

Qua điều tra, Công an quận Bình Tân đã mời Bảo về cơ quan điều tra làm việc. Lúc này, đối tượng Bảo khai tên là Huỳnh Thanh Phong (26 tuổi, không có hộ khẩu thường trú, không rõ cha mẹ là ai) và Phong thừa nhận mình chính là kẻ gây ra vụ trộm.

Theo lời khai của Phong, sau khi trộm được số vòng vàng, kim cương, Phong cất trong cốp xe gắn máy, đợi mấy ngày không thấy động tĩnh gì, gã ung dung mang 1 chiếc nhẫn, 1 chiếc vòng và 1 sợi dây chuyền tới tiệm vàng Kim Chi ở phường Bình Trị Đông B, quận Bình Tân, TP. HCM bán được hơn 19 triệu đồng mà không hề biết giá trị thực tế của số trang sức này lên đến hơn 150 triệu đồng. 

Sau đó, Phong đưa cho vợ 13 triệu đồng cùng số nhẫn, vòng, dây chuyền còn lại và nói dối là nhặt được. Khi vụ việc bị phát giác, vợ Phong đã mang giao nộp toàn bộ số tài sản này.

Sau khi mua được số trang sức trộm cắp với giá hời, nhân viên tiệm vàng đã mang đi nung chảy lại.

Tháng 12/2016, TAND quận Bình Tân đã tuyên phạt Huỳnh Thanh Phong 5 năm tù về tội “Trộm cắp tài sản”.

Sau phiên sơ thẩm, Phong làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Bà Nguyễn Thị Kim Châu cũng làm đơn kháng cáo và đơn tố cáo đề nghị làm rõ vai trò của tiệm vàng Kim Chi và cho rằng cơ quan tố tụng đã bỏ lọt tội phạm. Theo bà Châu, tiệm vàng Kim Chi biết rõ số trang sức mà Phong đem bán là tài sản trộm cắp nhưng vẫn mua, vì thế tiệm vàng này đã phạm vào tội “Tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có”.

Ngoài ra, bà Châu còn tố Cơ quan Cảnh sát điều tra công an quận Bình Tân tráo đổi tang vật là những viên kim cương được gắn ở nhẫn và vòng. Theo bà Châu, khi bà mua số trang sức này đều có hóa đơn khi rõ trọng lượng, hàm lượng vàng, kim cương và có Giấy kiểm định kim cương của nhà sản xuất. 

Cũng theo bà Châu tố cáo, sau khi vụ việc được phát giác, lần đầu tiên bà đươc cơ quan công an mời lên nhận diện tang vật thì bà nhìn thấy số kim cương của bà được đựng trong túi nilon không được niêm phong và số kim cương này đúng là tài sản của mình. 

Tuy nhiên, lần thứ hai được mời lên nhận diện thì số kim cương này “biến” thành những viên đá màu xám và cũng không hề được niêm phong theo quy định và qua giám định của cơ quan chức năng, số đá này không phải là kim cương. Vì vậy, bà cho rằng có dấu hiệu tang vật đã bị tráo đổi.

Cơ quan tố tụng dễ dãi khi không cần làm rõ nhân thân bị cáo ?

Tại phiên phúc thẩm ngày 28/4, TAND TP. HCM đã buộc phải hoãn phiên tòa do đại diện tiệm vàng Kim Chi vắng mặt dù đơn kháng cáo của nạn nhân yêu cầu làm rõ vai trò, hành vi của tiệm vàng Kim Chi.

Đặc biệt, điều khiến HĐXX và những người tham dự phiên tòa ngỡ ngàng khi cơ quan tố tụng cấp sơ thẩm đã dễ dàng “bỏ qua” nhân thân của bị cáo. Trong bản án sơ thẩm, phần hộ khẩu thường trú của bị cáo được ghi rõ: Không đăng ký, không rõ lai lịch cha, mẹ.

Bị cáo không có chứng minh thư nhân dân, không rõ tên thật là gì, không biết gốc gác từ đâu. Bi hài hơn, khi luật sư hỏi về nhân thân, bị cáo Phong mắt đỏ hoe trả lời “Em còn không biết em là ai” !

Theo Phong cho hay, khi anh ta nhận thức được thì đã thấy mình sống trong trại trẻ mồ côi, sau đó bỏ trốn ra ngoài sống lang thang và được một người phụ nữ nhận làm con nuôi rồi lấy họ mình đặt tên cho anh ta là Huỳnh Thanh Phong. Đến bây giờ Phong không biết tên thật của mẹ nuôi mình là gì, chỉ biết bà họ Huỳnh và mọi người gọi là bà Út.

Liệu rằng Phong thực sự không có gốc gác hay anh ta đang là nghi can trong một vụ án nào đó nên cố tình che dấu đi gốc tích của mình? Liệu rằng cơ quan tố tụng có quá dễ dãi khi không làm rõ nhân thân của bị cáo?

Đoàn Nga