Chênh vênh

 Chân thành ư?có lẽ chỉ trong mơ ...Sông tháng Hạ mùa này cạn khô dòng nước mát Em cạn lòng bơi mãi chẳng thấy anh ...

Hoa Trinh Nữ!

 Sương khuya thấm lạnh má hồng/ Bén duyên sỏi đá mặn nồng sớm hôm/ Mơ màng ngượng nghịu nụ hôn/ Với ngàn gai buốt tâm hồn khát khao

Tiếng Thu

 Chút mộng Thu vàng thật ngây thơ/ Em đi trong lối cỏ mong chờ/ Màu mắt nhạt nhòe trôi kỷ niệm/ Để tiếng Thu tình đắng vần thơ

Thêm những mùa hi vọng

 Sóng xô bờ kéo theo niềm tê tái/ Cát lặng thinh ru ngủ trái tim mình/ Sau bão giông liệu có thanh bình/ Để hạt cát nhỏ nhoi thêm những mùa hi vọng?

Giữa lòng đất Mẹ

 Nơi đâu/ Cũng là đất Mẹ/ Đồng bằng/ Hay chốn rừng sâu!...

Đài hoa tím!

 Đâu đây vọng lên tiếng hát/ "Đi theo ánh lửa trái tim/ "Đâu đây bằng lăng tím ngát/ Vây quanh Mười cô lặng im ...

Tự tình tháng 7

 Tuôn đi cho nắng khỏi bừng/ Rơi đi cho lạnh cho lùng ngày đêm/ Mưa về Hạ có dịu êm/ Em về có cứu trái tim tật nguyền

Biển gọi

 Nắng vàng trải, sóng gió ngân/ Hiền hòa một dãi tuyệt trần biển quê/ Thiết tha biển gọi vọng về/ Thiêng liêng tình biển lòng nghe dâng trào

Con nợ nghĩa mẹ ơn cha

 Lặng nhìn mái tóc hoa râm/ Trên đầu cha mẹ mà thầm khóc thương

Khoảng lặng

 Có phải chăng bên nhau quá bình yên/ Cũng cần lắm một đôi lần xa cách/ Để khoảng lặng giúp chúng mình nhận biết/ Còn nồng nàn đến thế ở trong nhau.

Nơi ấy anh về

 Nhớ tìm Anh,  nơi ấy dài xa/ Nơi báu vật hành trang cất giấu/ Nơi khát vọng đưa Anh về neo đậu/ Nơi dạt dào đồng đất… gót chân tiên…

Trước núi Mỹ Nhân

 Gió hút Hòn Chồng, bể sóng mênh mông/ Ta, con chim đã trúng bao vết đạn/ Dừng chân nghỉ bên bờ xanh hữu hạn/ Chốn vô cùng ta muốn hỏi Mỹ Nhân?

Tơ lòng

 Sợi tơ mành mong manh/ Đã se rồi em ... đó/ Sợi tơ lòng đo đỏ/ Ừ, chúng mình ... với nhau!

Vì đâu?

 Tìm về lối cũ hôm nay/ Đắng lòng tiếc nuối thân gầy hanh hao/ Giật mình như giấc chiêm bao/ Hết rồi mơ ước hái sao cùng người!

Tâm sự cùng con gái

 Dẫu mai kia đường đời đầy sóng gió/ Không còn trong vòng tay ấm mẹ cha/ Con hãy học cách đương đầu, chấp nhận/ Biết cho đi, sống thật vị tha

Đáng chú ý

Phận Lục bình!

 Đẹp thay tím cả góc trời/ Thủy triều xô đẩy một đời truân chuyên/ Dập vùi... Hoa vẫn trinh nguyên/ Lục bình lặng lẽ đành quên phận mình!

Sóng tình

 Hạnh phúc giữa chiêm bao/ Ôi ngọt ngào biết mấy/ Anh ơi anh có thấy/ Tình em vẫn căng đầy!

Nhắn nhủ với một nửa thế giới

 Hãy sống cho người/ Nhưng đừng quên tự chăm sóc mình ngay từ buổi hôm nay/ Hỡi những người phụ nữ...

Em có biết

 Anh biết mình người mang nhiều tội lỗi/ Đã vô tâm ... chẳng chăm chút cùng em/ Để nước mắt em chảy ngược vào đêm/ Và anh biết ... tim em đã mệt mỏi.

Vương Hạ

 Hạ đã về khắc nỗi nhớ lên cây/  Nhựa bật chảy cho màu hoa thắm đỏ/ Kỷ niệm xưa cho một thời nhắc nhớ/ Hộp bàn xưa hàng chữ hoen mờ

Chuyện tình người hát rong

 Chưa kịp nói một lời hẹn ước/ Đã ôm đàn lưu lạc tha phương/ Đến lượt em, cánh bèo mặt nước/ Dạt trôi dần, xa biệt quê hương…

Dại khờ!

 Ta dại khờ trông ngóng/ Giấc mộng lành tinh khôi/ Bùi ngùi người đâu thấy/ Hồn ơi! Nát tan rồi ...

Tự hát

 Em khát khao vẫn nép mình chờ/ Bởi trái tim luôn cháy niềm hi vọng/ Đồng cỏ kia dẫu dài , dẫu rộng/ Sẽ có một ngày anh đến...nhận ra em

Sống mãi tuổi hai mươi

 Các chị nằm xuống/ Sà vào lòng mẹ/ Giữa đại ngàn Hà Tĩnh thân yêu